Tôi học được rằng

Có những điều dù ta chỉ làm trong khoảnh khắc nhưng lai làm ta đau lòng cả đời. Tôi học được rằng mổi khi xa rời người thân yêu hãy luôn nói lời thân yêu nhất bởi có thể lần cuối ta gặp họ. Tôi học được rằng đã là bạn thân dù không làm gì cả ta cũng có những phút giây tuyệt vời khi bên nhau. Tôi học được rằng tình bạn chân thành sẽ mãi lớn lên dù có xa cách ngàn dặm, và tinh yêu đích thực cũng thế đấy. Tôi học được rằng chỉ vì ai đó không yêu ta theo cái cách mà ta mong muốn, điều đó không có nghĩa là họ không yêu ta hết lòng. Sẽ không có vấn đề gì nếu chẳng may họ là tổn thương ta và hãy biết tha thứ cho họ vì điều đó. Tôi học được rằng sẽ không đủ nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác, đôi khi cũng phải học cách tha thứ cho chính mình. Tôi học được rằng bất kể con tim ta có tan vỡ cuộc sống cũng sẽ không dừng lại và vẫn vô tình như không biết đến tổn thương của ta. Tôi học đươc rằng cuộc đời ta có thể bị đổi thay tại một khoảnh khắc nào đó bởi một người mà thậm chí ta không hề quên biết. Tôi học được rằng ngay cả khi trắng tay ta vẩn có thể thấy được mình thật giàu có, để giúp đỡ mổi khi bạn bè cần đến. Tôi học được rằng người mà ta rất quan tâm thậm chí cả cuộc đời thì có thể rời xa ta rất sớm, người mà ta nghĩ sẽ vùi ta xuống đất đên khi hoạn nạn nhưng chính họ lại là người nâng ta dậy khi ta vấp ngã. Tôi học được rằng khi không vui ta được quyền dận dỗi nhưng lại chẳng được phép tàn bạo và hung ác. Tôi học được rằng trên đời này không phải ai cũng cũng tốt và tử tế với ta cho dù ta không đụng chạm đến họ, cách tốt nhất là đừng nên để ý đến những kẻ muốn chứng kiên ta gục ngã hãy sống vì nhưng người yêu quý ta. Tôi học đươc rằng để thành nhân, thành người mà ta mong muốn phải mất thời gian rất dài. Tôi học được rằng hãy chịu trách nghiệm về những gì ta làm dù điều đó có làm lòng ta nát tan. Tôi học được rằng nếu ta không làm chủ được hành vi của mình nó sẽ điều khiển lại ta. Tôi học được rằng người trưởng thành có những điều phải suy nghĩ với những kinh nghiệm đã qua và những bài học rút ra từ đó. Tôi học được rằng hoàn cảnh sống có ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách nên hãy ý thức về điều đó, cuộc sống là học hỏi những người hiểu biết hơn mình và tôi biết rằng bác Hồ là một người như thế. Tôi cũng học được rằng chiếc áo không bao giờ có thể làm nên thầy tu...!

Ký Tên: love tobe loved by...
 


Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2009

Ca dao ve me





mẹ ru khúc hát ngày xưa
qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
chân trần mẹ lội đầu non
che giông giữ tiếng cười giòn cho ai…
vì ai chân mẹ dẫm gai
vì ai tất tả vì ai dãi dầu
vì ai áo mẹ phai màu
vì ai thao thức bạc đầu vì ai?
lớn từ dạo đó ta đi
chân mây góc biển mấy khi quay về
mẹ ngồi lặng cuối bờ đê
đếm năm tháng đếm ngày về của ta
mai vàng mấy lượt trổ hoa
hàng hiên hanh nắng sương sa mấy lần
đồng xa rồi lại đồng gần
thương con mẹ lội đồng gần đồng xa
“ầu ơ…” tiếng vọng xé tim
lời ru xưa bỗng về tìm cơn mơ
đâu rồi cái tuổi ngày thơ
mẹ ta nay đã mịt mời chân mây
chiều đông giăng kín heo may
tìm đâu cho thấy tháng ngày



“ầu ơ…”

0 nhận xét:

Đăng nhận xét


Phan Thế Linh © 2008 Template by:
SkinCorner